Tóc nâu

Một Cõi Riêng Ta!




Nhánh đời đã trổ hoàng hoa
Đưa tay nâng hứng, còn là chút hương!
Cánh thương vỗ ập mộng thường,
Nhuỵ nhớ e ấp bên đường ảo miên...
Giòng đời lúc tỉnh, lúc điên
Giấc mơ treo ngược trên triền đồi xưa.
Đổ về những nắng cùng mưa,
Những sương cùng tuyết cho vừa xôn xao !
Một thời tình nghĩa đã trao
Cả đời chờ đợi, đượm màu sắc son.
Khi nào mưa nắng hao mòn...
Là lúc tung thả linh hồn bay xa...
Tìm về...
một cõi... riêng ta!

Tóc nâu

Được bạn: ATT 15-04-2008 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Một Cõi Riêng Ta!"